Tổng hợp những câu trích dẫn “xoa dịu” từ podcast ngủ Cô Hai ​

Chúng ta luôn có những nỗi niềm trăn trở trong cuộc sống. Khó khăn và thử thách của mỗi người tuy khác nhau, nhưng nó đều mang lại một cảm giác khó chịu, làm cho chúng ta thao thức mãi khi màn đêm chạm ngõ. Cô Hai Podcast ra đời không mong bạn có thể xua tan đi áp lực và gánh nặng cuộc sống, chỉ mong bạn có thể tìm được một chút thư thái cho tâm trí. Dẫn tâm trí đi dạo trong khu vườn nội tâm, chu du đến những vùng đất yên bình, để cho tâm trí và cơ thể được thư giãn, nghỉ ngơi sau giờ phút bận rộn.  Hãy cùng Cô Hai Podcast đọc trích dẫn và nghe podcast ngủ giúp xoa dịu những áp lực và căng thẳng trong tâm trí.

Để yêu thương đong đầy

Chăm sóc cảm xúc giống như chăm sóc em bé vậy. Bạn cần sự cẩn thận, một chút yêu chiều, một chút yêu thương nhưng cũng cần tỉnh táo để hướng dẫn em bé ấy đi đúng đường. Nuôi dưỡng em bằng lòng vị tha, bao dung của mẹ với sự tin tưởng, vững chãi của cha.

Một sớm mai yên bình 

Thời gian dường như lắng đọng
Không gian dường như ngừng trôi.
Ngay giờ phút này, chỉ có bạn và con chữ trong trang sách ôm lấy nhau.

Khu vườn màu xanh lá

Mây trời như kẹo bông gòn, ong bướm, hoa lá cỏ cây, hòn đá ngay ngắn và chiếc sofa màu nâu êm đềm luôn chờ đón bạn quay trở về. Biết trân trọng mới là hạnh phúc. Hạnh phúc giản đơn, không cần tìm đâu xa ngoài khu vườn màu xanh lá.

Là nhà

Nỗi bất an và sự thăng trầm khó tránh trong đời chẳng qua chỉ là thử thách để đào sâu, khám phá chính mình. Những lúc khó khăn quá, hãy trao đi sự tử tế và đừng buông tay. Khi mọi chuyện qua đi, bạn ngắm nhìn trời mây, thong dong dạo bước trên con đường đầy nắng.

Ngọn đồi hạnh phúc

Bạn lại hít hà, đón lấy ánh nắng vàng ươm lan tỏa tình yêu ngọt ngào đến bạn. Bạn tiếp tục đứng ở vị trí này thỏa thích. Ánh nắng sẽ không rời bạn đi, nó vẫn trải đều thảm đồi xanh mướt và ôm bạn vào lòng.

Trạm dừng của bình yên

Tưởng tượng lúc này, bạn đang mở cửa bước vào Vườn Yên – tiệm cà phê của riêng mình mà bạn đã ấp ủ từ lâu. Bạn vẫn nhớ những cuốn sách nằm rải rác trong phòng ngủ của mình, giờ đã nằm gọn gàng trong tiệm cà phê nhỏ xinh cạnh bờ biển. Khi vừa mở cánh cửa gỗ, bạn cảm nhận được hương hoa hồng thoang thoảng trong gió. Hít hà một hơi, bạn đón nhận mùi hương ngọt ngào, để chúng lan ra khắp cơ thể mình, tưới mát những ngày đầy lo âu và vất vả.

Sưởi ấm bên hiên nhà

Nếu cảm thấy mệt mỏi, bạn hãy nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nằm ngửa một cách ngay ngắn. Bạn bắt đầu xoa xoa hai bàn tay lại với nhau, cho đến khi chúng ấm lên. Sau đó, đặt chúng lên bụng để cảm nhận nhịp thở của chính mình. Tương tự với đôi chân, bạn cũng chà hai lòng bàn chân vào nhau cho đến khi chúng trở nên ấm nóng. Bạn hít vào một hơi thật sâu và thở ra chậm rãi. Từ đôi bàn tay, bạn cảm nhận được sự phập phồng lên xuống của bụng. Khi hít vào bụng bạn phồng lên và khi thở ra bụng bạn xẹp xuống. Nếu tâm trí bạn có xao nhãng, hoàn toàn không sao cả, hãy lắng nghe và ghi nhận chúng. Sau đó để chúng từ từ tắt đi và tâm trí bạn quay về với hơi thở của chính mình. Tập trung chú ý vào những chuyển động của cơ bụng. Hãy lặp lại chu kỳ hít thở này cho đến khi cơ thể bạn hoàn toàn được thư giãn, các cơ bắp được nghỉ ngơi. Ngay giây phút này bạn thư thái và tự do.

Chuyến xe vào buổi sớm

Trời dần sáng hơn, bạn có thể nhìn thấy những đám mây bàng bạc trôi qua nền trời trong xanh, phố phường dần nhộn nhịp hơn. Đâu đó từ bên ngoài vọng lại, bạn nghe thấy tiếng rao quen thuộc. Bạn thầm biết ơn vì đã thức dậy khỏe mạnh, thêm một cơ hội để sống trọn vẹn một ngày, ôm vào lòng những bình yên.

Tiệm cà phê hoài niệm

Bạn có những nỗi nhớ không tên không? Đó là những cảm xúc nhớ nhung khó tả mỗi khi bạn nhìn thấy một đồ vật hay nghe thấy một âm thanh quen thuộc. Mỗi lần nỗi nhớ ghé thăm, tâm trí bạn biết rằng, lại một đêm khó ngủ lại đến.
Nỗi nhớ tựa như một dòng nước nhẹ nhàng len lỏi vào trái tim. Bạn mở điện thoại lên, vô thức tìm kiếm những người bạn thân thiết để trò chuyện. Nhưng tìm mãi mà chẳng thể thấy một ai để mở lời. Bạn khóa màn hình và ngồi vào bàn gỗ nâu thân quen. Bật đèn bàn nhỏ xinh ấm áp lên, đốt nến thơm, bạn bắt đầu mở cuốn sách đang đọc dang dở ra để tiếp tục thưởng thức những con chữ.

Vườn hoa mùa đom đóm

Bạn thong dong dạo bước trong vườn. Khi vừa mở cửa ra, bạn đã thấy một khu vườn ngập tràn đom đóm như trong phim hoạt hình. Khu vườn lúc này đẹp như tranh vẽ. Bạn nhẹ nhàng xoay người vài vòng như thể đang nhảy múa cùng đàn đom đóm. Lúc này, bạn thấy mình hoàn toàn tự do và hạnh phúc như một đứa trẻ. Bạn nhớ về những ngày tháng thơ ấu. Cứ hễ trời về đêm, đàn đom đóm lại xuất hiện, tỏa ra ánh sáng vàng nhạt.
Bỗng có một chú đom đóm đậu trên vai bạn. Bạn nhẹ nhàng đưa ngón tay ra khẽ chạm vào. Đom đóm như hiểu ý bạn, liền nhảy sang đậu vào ngón tay của bạn. Chú đom đóm nhấp nháy sáng như thể gửi lời chào đến bạn và rồi bay đi. Bạn mỉm cười dõi theo chú đom đóm, vẫy tay chào tạm biệt.

Nhịp điệu của biển xanh

Mỗi khi rơi vào tình huống khó khăn hệt như vừa đi qua một cơn bão, bạn hãy dành tặng cho bản thân vài câu an ủi. Chúng ta chẳng ai hoàn hảo, hãy can đảm tiến về phía trước – chấp nhận sự bất vẹn toàn của mình – yêu thương những vụn vỡ bên trong mình – dù biết rằng phía trước sẽ lại có mây đen và bão giông giăng kín lối. Để rồi sau cơn bão, bạn trưởng thành hơn, yêu thương chính mình nhiều hơn.
Bạn xoa dịu chính mình bằng những lời ủi an, kiên nhẫn thêm một chút, học cách nhìn vào nỗi sợ của chính mình để rồi tất cả cũng chính là suy nghĩ của chúng ta. Chỉ bạn mới có thể an ủi chính mình – yêu thương chính mình vô điều kiện và trọn vẹn nhất.

An trú giữa phố phường

Guồng quay cuộc sống đôi khi sẽ cuốn đi nguồn năng lượng tươi mới và dồi dào của bạn. Một lúc nào đó, bạn sẽ thấy cơ thể tràn đầy sự mệt nhoài, chẳng có động lực để bước đi hay sẵn lòng bắt tay vào làm việc gì khác. Những khi như thế, bạn thử đến nơi bạn đã mong muốn đến từ lâu và tạm gạt đi bao bộn bề trước mắt. Chỉ đơn giản dành cho mình những ngày không làm gì cả ngoài việc bạn yêu thích. Bạn có thể đi ra ngoài, bắt một chuyến xe buýt quen thuộc, đến một tiệm sách yêu thích và tản bộ dọc theo con đường ấy. Hay nằm dài trên chiếc giường thân yêu và tưởng tượng mình đang đến một nơi bạn đã hằng mong ước được đến một lần. Dù là cách nào cũng được cả, riêng ngày hôm nay thôi, bạn sẽ dành thời gian cho chính mình và cho phép bản thân được chìm đắm trong vô vàn mộng mơ nhé!

Dạo bước giữa thủy cung

Đi dạo được một lúc, bạn chọn nghỉ ngơi trên chiếc ghế sofa có lót đệm màu xanh đậm, hai bên là hồ nước tĩnh lặng, có vài đàn cá nhỏ lượn quanh. Bạn ngồi yên và nhắm mắt lại, dưới tầng biển sâu, bạn nghe được âm thanh của biển cả, sự chuyển động của nước và khúc ca của đại dương. Ca khúc có giai điệu êm ái và nhẹ nhàng như muốn khẽ trôi đi bao muộn phiền thường nhật. Trong không khí ấy, bạn còn cảm nhận được mùi hương đặc trưng của đại dương, đó là một mùi hương tinh khiết, thanh lọc cảm giác khó chịu nơi cổ họng và mũi. Ở phía xa vọng lại, bạn nghe thấy tiếng đàn piano trong trẻo ngân vang. Khúc ca nhẹ nhàng và êm dịu làm cho tâm trí bạn được thư giãn như cảm giác bản thân bạn đang nằm nghỉ ngơi giữa làn nước hiền hòa và dịu mát.
Hít một hơi thật sâu, nhịp thở của bạn dần hòa vào nhịp điệu của biển sâu, của vạn vật nơi đây.

Miền thảo nguyên xanh mát

Từng khung cảnh lướt qua trước mắt làm cho tâm hồn bạn dâng lên một cảm xúc khó tả.
Bạn quay vào trong phòng lấy ra quyển sổ tay thân yêu và một cây bút bi xanh. Dưới ánh nắng chan hòa, bạn thực hành viết biết ơn:
– Bạn biết ơn tiếng chiên trứng kêu xèo xèo tí tách trong chảo và tiếng “ting” từ lò bánh mì vừa mới nướng xong vì những thanh âm ấy cho bạn cảm giác yên bình khó tả.
– Bạn biết ơn hương thơm của bánh mì bơ, vị béo ngậy của trứng ốp la và vị ngọt ngào của sữa nóng vì chúng mang đến cho bạn hương vị của hạnh phúc.
– Bạn biết ơn cây hoa ngọc lan vào sáng sớm tinh mơ vì đã giúp cho bạn xóa tan mệt mỏi sau một giấc ngủ dài.
– Bạn biết ơn những khung cảnh trước mắt trên ngọn đồi xanh mát vì chúng giúp bạn thêm yêu cuộc sống tươi đẹp này.
– Bạn biết ơn bản thân vì đã dũng cảm theo đuổi cuộc sống mà bản thân mong muốn, dẫu có khó khăn nhưng chúng xứng đáng.
Tiếng bút ro ro chạm trên mặt giấy làm cho tâm trạng của bạn trở nên vui vẻ và tràn đầy cảm hứng. Sau khi viết xong, ánh nắng sớm đã tỏa ra khắp nơi trong căn gác mái của bạn như muốn dành cho bạn một cái ôm ấm áp để vỗ về bao muộn phiền và thử thách trong mình.
Bạn từ từ nhắm mắt lại để cảm nhận nắng đang chiếu vào khuôn mặt mình và thật lâu, thật lâu sau, nắng mới rời đi.
Chúc bạn sẽ có những giấc ngủ thật ngon nhé!
Cô Hai Podcast
Trạm dừng cho một giấc ngủ ngon

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *