Hướng dẫn: Bạn có thể ghi âm lại nội dung bên dưới và nghe lại giọng nói của chính mình để thư giãn và ngủ ngon hơn nhé! Lưu ý: Nội dung này thuộc Cô Hai Podcast và không re-up cho mục đích thương mại dưới bất kỳ hình thức nào.
Xin chào! Ngày hôm nay của bạn như thế nào? Nếu cảm thấy mệt mỏi, bạn hãy nhẹ nhàng nhắm mắt lại, nằm ngửa một cách ngay ngắn và hít thở sâu. Hai tay đặt lên bụng để cảm nhận nhịp thở của chính mình và thả lỏng đôi bàn chân. Hãy lặp lại chu kỳ hít thở này cho đến khi cơ thể bạn hoàn toàn được thư giãn, các cơ bắp được nghỉ ngơi. Ngay giây phút này bạn thư thái và tự do.
Trước khi bắt đầu, bạn hãy mặc bộ đồ yêu thích, rửa mặt và tránh xa ánh sáng xanh từ điện thoại, laptop, hãy lên giường nằm ở tư thế thoải mái. Nào, bạn đã sẵn sàng chưa, hãy để cơ thể bạn chìm vào chiếc giường êm ái của mình và cùng nghe một tập podcast thư giãn và thiền ngủ mang tên TỰ DO NHƯ MÂY TRỜI nhé!
Hãy bắt đầu bằng một bài tập thở nhẹ nhàng. Hít vào bằng mũi, giữ lại vài giây rồi thở ra bằng miệng.
Nào, hãy hít vào thật sâu!
Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
1.
Hãy hình dung ngay trước mắt bạn là khung cảnh biển vào một buổi chiều dịu dàng. Ánh nắng tỏa ra khắp nơi làm vạn vật trông như được phủ lên một lớp vàng sánh óng ánh. Bạn đang thong dong dạo bước trên bãi cát, sự mềm mại của cát ôm trọn đôi chân bạn. Làn sóng biển từng đợt xô vào bờ, khẽ chạm vào dấu chân còn in trên cát trắng nơi bạn đã đi qua. Xa xa là hình ảnh mặt trời đang dần lặn xuống mặt biển, để lại trên mặt biển một vệt nắng vàng cam kéo dài đến vô tận. Bạn dừng lại, xoay mặt về phía mặt trời và hít một hơi thật sâu. Gió biển và mùi hương mằn mặn đặc trưng của biển khiến cho tâm trí của bạn hoàn toàn thư thái. Đã thật lâu, bạn mới cảm nhận được sự yên bình và dễ chịu đến từ bên trong mình. Bạn có cảm giác bao nhiêu mỏi mệt hệt như vị mằn mặn của muối biển, bốc hơi và để gió cuốn tan vào hư không.
Bên cạnh bờ biển là một tiệm cà phê nhỏ xinh mang tên “Tự do như mây trời” thu hút ánh nhìn của bạn. Bạn chậm rãi bước lên từng bậc thang. Bạn nhìn thấy không gian của tiệm rộng rãi chia thành 2 khu vực. Khu vực bên ngoài có tên là “Mây trời” và bên trong là “Tự do”. Ở bên ngoài, quán trang trí bằng đèn bóng tròn và bàn ghế gỗ được phủ một lớp sơn màu xanh biển, kết hợp với nền đá tảng bao quanh và vài cây hoa sứ trắng. Mùi hương thoang thoảng của sứ trắng hòa quyện cùng không gian bày trí làm cho bạn cảm nhận được vẻ cổ kính và yên bình của nơi đây. Khi mở cửa để bước vào khu vực “Tự do”, bạn nghe được tiếng leng keng từ chùm chuông gió làm từ vỏ sò và vỏ ốc. Khác với tiếng chuông gió thông thường, âm thanh của những sinh vật đến từ biển đặc biệt hơn, chúng không trong trẻo nhưng lại mang âm thanh của biển cả, tĩnh tại và trầm lắng hơn. Người chào đón bạn đầu tiên là một chú cún poodle với bộ lông nâu màu cacao. Chú quẩy đuôi nhiệt tình như đã trông ngóng bạn từ rất lâu. Cún con xoay vòng rồi chạy mừng xung quanh, nhiệt tình mừng bạn đến thăm nơi đây. Sau đó, bạn nhân viên của tiệm cà phê xuất hiện với nụ cười niềm nở, xởi lời mời bạn một ly trà gạo rang thơm phức. Bạn nhìn thoáng qua menu và quyết định chọn cho mình ly đá bào matcha đậu đỏ ngọt thơm mát lạnh.
Vừa thưởng thức món đá bào mát lạnh, vừa ngắm cảnh biển từ phía xa qua khung cửa kính lớn làm cho bạn cảm thấy cuộc đời thật đáng sống. Không gian bên trong khu vực “Tự do” được bày trí khá ấm cúng với tông màu gỗ vàng, phía trên được phủ khăn trải bàn trắng sọc nâu và mỗi bàn được trang trí bằng một loại hoa khác nhau. Bạn chọn một chỗ ngồi ngay kế bên cửa kính mà khi nhìn ra ngoài là có thể thấy được cảnh hoàng hôn trên biển. Ánh nắng chiều len lỏi xuyên qua ô cửa kính, nhè nhẹ chạm vào những cánh hoa tulip vàng tươi trên bàn. Bạn đưa tay ra khẽ chạm vào cánh hoa mềm mại và thầm biết ơn cuộc sống đã cho bạn gặp những người dịu dàng như cánh hoa ấy.
Từ chiếc loa nhỏ trên cao, tiệm bật một bản nhạc không lời mang giai điệu bossa nova, từng nốt nhạc hòa vào tiếng sóng biển từ xa vọng lại tạo nên khúc nhạc rất thơ mà bạn không thể tìm được ở bất kỳ nơi nào khác.
Mỗi khi có thời gian rảnh rỗi, bạn luôn để cho suy nghĩ mình được tự do trôi bồng bềnh như những đám mây. Trước bức tranh hoàng hôn rực rỡ, bạn thấy bản thân trông thật nhỏ bé như chú cá nhỏ đang xuôi mình theo dòng đại dương. Bạn nhớ lại những khi bạn bè mình đạt được một thành tựu nào đó, dù bạn nói lời chúc mừng, khen ngợi nhưng đâu đó trong lòng, bạn cảm thấy họ như những ngọn núi cao sừng sững và mình chỉ là một sinh vật nhỏ bé từ xa len lén nhìn lại.
Bạn chẳng biết từ lúc nào mọi người lại cho rằng bạn phải đạt được điều này điều kia qua từng độ tuổi. Như 18 tuổi là bước vào cánh cổng đại học, 22 tuổi là đi làm, 30 tuổi là kết hôn, có sự nghiệp bền vững, 60 tuổi là về hưu,… Vì thế nên, khi ai đó đạt được những thành tựu sớm, độ tuổi người khác vạch sẵn, bạn không khỏi chạnh lòng.
Hẳn là ai trong chúng ta ít nhiều đều trải qua cảm giác chạnh lòng vài lần trong đời. Khi bạn lấy điều bản thân làm chưa tốt so với điều người khác làm tốt hơn mình, nó sẽ mãi là một vòng lặp nếu bạn cứ tiếp tục so sánh với câu chuyện của người khác. Bởi lẽ, bên trong mỗi người chúng ta luôn ẩn chứa một viên ngọc quý giá và bạn cũng không ngoại lệ, bạn cũng có những điểm mạnh mà chẳng ai có được. Hãy thử nhìn vào những điểm sáng và để chúng soi rọi cho màn đêm u tối bên trong của chính mình.
Mỗi khi rơi vào cảm xúc tiêu cực, bạn hãy thử viết ra những điểm sáng của mình và những điều nhỏ nhặt làm bạn hạnh phúc. Chỉ cần mở đầu bằng những dòng chữ: “Điểm sáng của tôi là…” và liệt kê tất cả cho đến khi tâm trạng bạn dần tốt hơn. Hãy là một chú cá trở về đại dương mênh mông, nơi chú cá có thể vẫy vùng, tự do làm điều mình thích.
Thế giới của cá là biển cả, thế giới của chim là bầu trời, thế giới của cây là rừng và thế giới của bạn chắc chắn là những gì ẩn sâu bên trong chính mình. Hãy tìm lại chúng và để điểm sáng ấy dẫn lối.
2.
Còn bây giờ, bạn hãy hít một hơi thật sâu và chậm rãi thở ra:
Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Nếu cảm thấy lo âu, bạn hãy duy trì chu trình thở này cho đến khi cơ thể cảm thấy thoải mái hơn.
(khoảng lặng có chèn âm thanh của sóng biển, tiếng chim biển)
Trước mặt bạn lúc này là cảnh hoàng hôn khiến trái tim bạn xao xuyến. Mặt trời đang chầm chậm lặn dần vào mặt nước biển mênh mông. Chúng tạo thành một khung cảnh như trong giấc mơ đến xứ sở diệu kỳ. Những đám mây chuyển dần sang màu cam đậm, từng đàn chim bay lượn ở phía chân trời đang in bóng mình trên nền trời cao rộng xa xăm. Hai tay bạn chống cằm, lơ đãng ngắm nhìn bầu trời từ khung cửa sổ ở tiệm cà phê, bạn ngỡ như mình đang xem một thước phim chiếu chậm. Ngắm hoàng hôn luôn là một liều thuốc chữa lành tự nhiên cho những tổn thương trong bạn. Dù tâm trạng có ra sao, chỉ cần nhìn thấy những sắc màu chuyển từ sắc cam sang hồng rồi ngả hẳn về màu xanh tím, tâm hồn bạn lại trở nên bình yên đến lạ. Sóng biển vẫn đều đặn vỗ và bầu trời luân phiên thay áo mới. Bạn nhận ra tâm trí mình hoàn toàn tĩnh tại trong giây phút tuyệt vời của thiên nhiên như vậy.
Trời đã sập tối, bên ngoài mặt trời đã khuất bóng chỉ còn le lói một mảng màu tím hồng ở cuối chân trời. Không gian bên ngoài tiệm cà phê cà phê, những bóng đèn tròn được thắp lên với ánh vàng lung linh. Một cơn gió thổi qua khiến chúng đung đưa nhè nhẹ như đang nhảy múa giữa bữa tiệc sắc màu. Bên trong tiệm cà phê, mọi người đã bật đèn lên, ánh sáng vàng nhạt dịu nhẹ và dễ chịu làm cho tâm hồn bạn trở nên thư thái hơn.
Bên trái tiệm cà phê, bạn nhìn thấy có một kệ sách nhỏ, bạn đi đến gần, bàn tay khẽ lướt qua từng quyển sách trên giá. Cảm giác ấy giống như bạn đang chạm vào những phím đàn piano. Và bạn ngẫu nhiên rút một quyển sách có tên “Là an ủi” của Matt Haig. Khi mở ra một trang bất kỳ, bạn có cảm giác như từng câu chữ này được viết riêng cho mình:
“Với tôi, dòng chảy cuộc sống chính là chấp nhận rằng các sự kiện xảy ra là một phần của điều gì đó lớn lao hơn. Chấp nhận rằng mọi phân tử nước là một phần của dòng sông. Điều này an ủi tôi trong những giây phút dằn vặt hay đau khổ.
Nỗi đau thật ích kỷ. Nó đòi hỏi mọi sự chú ý. Nhưng mỗi khoảnh khắc đều là một nét cọ trong bức tranh – chẳng hạn như bức vẽ một dòng sông – thì khi ta lùi lại, trông nó khá đẹp. Tôi từng trải qua khoảnh khắc đau đớn đến mức tôi muốn mọi thứ chấm dứt. Nhưng khi lùi lại và quan sát, chúng chỉ là những khoảng tối để làm nổi bật ánh sáng mà thôi.”
Dù là ở bất cứ giai đoạn nào của cuộc đời, sẽ có lúc bạn cảm thấy mơ hồ về tương lai. Bạn chẳng thể thấu hiểu được cảm xúc ẩn giấu bên trong mình là như thế nào. Làm sao để chấp nhận những vụn vỡ của bản thân, làm sao để chấp nhận mình là một tâm hồn non nớt và cần được che chở mỗi ngày. Chính vì dung lượng trái tim của bạn đang vơi cạn sự bao dung và kiên nhẫn cho mình, do đó bạn thường thấy mình bé nhỏ. Bạn thường tự hỏi mình là ai giữa một bầu trời đầy sao, mình là ai giữa một đàn chim đang vút bay lên cao, mình là ai giữa phố xá đông đúc người qua lại.
Nhưng tất cả sẽ không sao đâu, con đường để bạn thoát ra khỏi bủa vây của ngổn ngang cảm xúc chính là điểm sáng của chính mình, của tâm tình khi được lắng nghe và thấu hiểu. Hãy thử quay về bên trong, được trở thành mình chân thật nhất, bạn sẽ cảm nhận được ánh sáng thuộc về bản thân. Bạn sẽ là chú cá có chiếc vây màu xanh biếc tuyệt đẹp, là ngôi sao nhấp nháy ở phương đông, là một bông hoa hồng đang đung đưa ở cuối khu vườn hay đơn giản, bạn là chính bạn.
Bạn đặt bàn tay lên trái tim để cảm nhận những cảm xúc hiện tại của mình. Nếu đang vương vấn nỗi buồn, hãy xoa dịu chúng. Nếu thấy chông chênh, hãy thầm nhủ mình sẽ tìm ra con đường phù hợp để tỏa sáng. Nếu hạnh phúc, hãy nói lời biết ơn. Hít vào thật sâu và để trái tim của chính mình dẫn bạn đến một nơi tốt đẹp. Ở đó, bạn sẽ tìm thấy chính mình đang dang tay đón chào làn gió mát lành từ biển cả. Trong khoảnh khắc ấy, bạn cảm nhận được sự tuyệt vời trong chính mình. Chẳng bận tâm ai nghĩ gì về bạn.
Bạn chỉ cần là chính mình, thế thôi! Tự do như mây trời, chẳng vướng bận bất cứ điều gì.
3.
Trước cơn gió ấy, bạn từ từ nhắm mắt lại, hít thở chậm rãi để cảm nhận mùi vị của biển sâu ngập tràn trong mình.
Bạn đừng quên hít vào thật sâu
Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Một lần nữa nhé
Hít vào chầm chậm Một Hai Ba
Giữ lại Bốn Năm Sáu
Thở ra Bảy Tám Chín
Trời lúc này đã chập choạng tối, bạn quyết định sẽ trọ lại tiệm cà phê mang tên Tự Do Như Mây Trời một đêm để có thể ngắm cảnh biển bình minh sớm vào sáng hôm sau. Bạn đến một căn phòng được lát sàn gỗ có khung cửa sổ hướng ra biển. Nhìn ra bên ngoài, trời tối nên bên ngoài được bao phủ một màu đen huyền bí. Chỉ còn vài tiếng nữa thôi, khi mặt trời ló dạng, chắc chắn đây sẽ là khung cảnh đẹp đến nao lòng. Chỉ cần nghĩ đến như vậy, tâm trạng bạn trở nên háo hức. Bạn thay một bộ đồ thoải mái và nằm trên chiếc giường êm ái, tạm gạt đi bao muộn phiền và những chuyện cần làm trong ngày mai. Bạn dành trọn tâm trí để tận hưởng giây phút này.
Trong góc phòng, tiệm có trang trí một bình xông tinh dầu, mùi hương vô cùng dễ chịu, đó là sự kết hợp giữa hương gỗ thông và vị the mát của biển sâu. Từ xa vọng lại bạn vẫn có thể nghe tiếng thì thầm của biển, từng đợt sóng vỗ đều đặn và êm dịu. Bạn tưởng tượng nếu mình có nhà ở gần bờ biển thì tuyệt vời biết mấy. Dù là sáng sớm hay là chiều tà, bạn đều có thể chiêm ngưỡng sự diệu kỳ của thế giới này. Và dù bất kể là ngày hay đêm, bạn vẫn được biển cả an ủi, vỗ về. Đó sẽ là ngày bạn nằm dài trên bãi cát phơi nắng, thoải mái thể hiện bản thân mà chẳng e dè nỗi sợ bên trong mình. Hạnh phúc chỉ giản đơn là thế, được tự do, được là chính mình.
Bạn điều chỉnh tư thế nằm ngủ dễ chịu và dần chìm vào giấc ngủ. Trong một thoáng mơ màng, bạn nhìn thấy cảnh bình minh trên biển. Mặt trời đo đỏ pha chút cam cam dần hiện lên từ mặt nước biển, những đám mây xung quanh dạ lên sắc hồng tươi xinh để chào đón ngày mới. Từng đàn chim từ khắp nơi bay đến để chiêm ngưỡng cảnh mặt trời xuất hiện. Mặt biển lúc này trở thành chiếc gương lớn cho mặt trời soi bóng mình, từ đó trong sắc xanh thẫm của biển được tô điểm thêm chút hồng cam. Và giữa cảnh tượng yên bình ấy, bạn nhìn thấy chính mình đang dạo chơi dưới ánh bình minh rạng rỡ. Bên dưới, nước biển trong xanh đang nâng niu từng bước chân như đang chào mừng bạn đến với thế giới này một cách tự do như những đám mây trên trời.
Trên chiếc giường ấm áp, dù cho lần đầu nghỉ ở một chỗ lạ nhưng bạn vẫn dễ dàng có cảm giác buồn ngủ. Nhìn ánh đèn vàng trên trần nhà, chúng tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ làm các dây thần kinh bạn được thư giãn. Cả cơ thể nhanh chóng tìm được tư thế ngủ dễ chịu và dần chìm vào giấc mộng mị. Xa xa, bạn nghe thấy tiếng sóng biển rì rào vỗ vào bờ, ru bạn vào an yên.
Cho dù ở đâu, cho dù trôi dạt đến nơi nào, chỉ cần bạn không bỏ rơi chính mình, tất cả đều là nơi yên bình, là ngôi nhà thân yêu của bạn. Mỗi người trong chúng ta đều có hành trình riêng, chẳng ai giống ai. Tưởng tượng xem nếu cuộc đời của ai cũng giống như ai, có lẽ chúng ta sẽ khó cảm nhận được ý nghĩa sâu sắc của thế giới này. Dẫu cho có lúc bạn sẽ chùn bước trước thử thách trên con đường đã chọn. Nếu ngày ấy xuất hiện, bạn thử bắt một chuyến xe, đi đến một nơi mà bạn ao ước đặt chân đến từ lâu, gặp người bạn muốn gặp, ăn một món ngon, uống một ly trà sữa mà bình thường ngần ngại. Tìm cho mình một trạm dừng, nghỉ ngơi một chút, nhìn mọi thứ xung quanh chậm lại và bạn sẽ tìm thấy ý nghĩa để tiếp tục bước đi.
Vừa đi, vừa xoa dịu chính mình; vừa ngắm nhìn, vừa vỗ về tâm hồn, nhìn mọi khó khăn đến với mình tựa như hoàng hôn và bình minh trong cuộc đời. Mọi chuyện tốt đẹp hay khó khăn sẽ luân phiên đến rồi đi và chúng đều có những vẻ đẹp rất riêng đang cần bạn khám phá.
Đến cuối cùng, bạn sẽ nhận ra mình đến thế giới này chẳng phải để tìm kiếm điều gì mới hay cố gắng theo đuổi một ai khác mà là khám phá bản thân. Bí mật của thế giới hóa ra là chính bạn. Từng giây, từng khắc, cuộc sống này luôn trò chuyện và nói cho bạn biết bạn là ai, điểm mạnh của bạn là gì và bạn đến thế giới này để làm gì. Thật kỳ diệu phải không? Chỉ cần quan sát và lắng nghe, từng chút một bạn sẽ nhìn thấy ở đâu cũng có dấu ấn của chính mình.
Chúc bạn ngủ thật ngon và ngày mai khi thức dậy, bạn sẽ thấy mình đang dạo bước trên bờ biển trong ánh bình minh tuyệt đẹp của thế giới này.
Link nghe Youtube: https://youtu.be/UWpNSw1Lcis
Link nghe Spotify: https://open.spotify.com/episode/5G8hShg6fWkq9OZ3molP9D?si=315a076aca494c9b
Giọng đọc: Cô Hai
Tác giả: Nguyễn Minh Tú | https://m.youtube.com/@Noibinhyenolaicuatu
Sound editor: Vũ Thu Uyên | https://www.facebook.com/wearethepioneers